Sống Trên Dĩ Vãng Là Tự Hoang Phế - Sống Không Dĩ Vãng Là Tự Bần Cùng
Saturday, March 28, 2009
Thơ Mùa Chinh Chiến
Anh đi rồi đến bao giờ trở lại
Trời quê-hương lặng đứng ngóng trông anh
Nắng vẫn đổ từng ngày qua tháng Hạ
Rừng hoang-vu nằm đợi bước quân-hành.
(TNNV)
...
Đến bao giờ thì chúng ta sẽ cùng nhau trở về vùng trời quê-hương yêu dấu,
Về để nghe những tiếng thổn-thức thầm lặng của con tim...
Tiếng thổn-thức thầm-lặng mà nghe vang dội như tiếng sấm đầu mùa mưa
Vọng lên từ cuối chân trời:
Cong-Chua Ngoc-Han mo Nguyen-Hue
Boi say su nghiep khach anh-hung
Toi uoc sao nguoi trai nuoc Viet
Se la nhung bac Nguyen Quang-Trung.
(Tho Ngan-Giang)
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment